Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Kẻ tàng hình - 4



Nguyễn Quang Lập
 4. Cu Linh đi rồi, Cu Hà liều mạng vào hang, ôm súng rón rén đi từ Hang Ông sang Hang Bà. Bỗng có tiếng hù oa hù oa, cu Hà nằm rạp, lên đạn cái rốp, không thấy gì, vừa đứng dậy lại nghe tiếng hù oa hù oa, tiếng dội vang nghe ù tai. Cu Hà nhắm về phía trước, nơi có tiếng hù òa, bắn cái đoàng. Tiếng súng chưa tan, lại nghe phía sau có tiếng hù òa hù òa. Cu Hà quay lại, nói ai đó, giơ tay lên, hàng sống chống chết. Tiếng hù òa mỗi lúc một to hơn, cu Hà bắn cái đoàng, định bắn thêm phát nữa thì sực nhớ xã đội phát 5 viên mình bắn hết cả 5 rồi.


Bỗng bốn phương tám hướng tiếng hù òa hù òa vang vang. Một bóng đen hai mắt đỏ rực như hai hòn than từ từ tiến tới, vừa đi vừa hù òa. Cu Hà tính đường tháo lui thì phía sau có một bóng đen nữa cũng hai mắt đỏ rực như hai hòn than từ từ tiến tới, vừa đi vừa hù òa. Cu Hà hít một hơi thật sâu, vung tay hét Chớp Ri muôn năm, mạ tui cũng như rứa. Rồi nhắm mắt chờ chết. Chờ mãi không thấy chết, hai bóng đen mất tăm, tiếng hù òa cũng chẳng còn. Cu Hà ù té chạy thục mạng. Ra khỏi hang, cu Hà sướng quá nhảy cà tẩng, nói ma ông già ma ông già. Mấy ông đái ướt quần, mình mới đem mạ mình ra dọa cái là sợ vãi, biến mất he he he.

Cu Hà lội dọc suối đá trở về, lại nghe tiếng hù òa hù òa, tưởng ma đuổi theo sau, định thần thì nghe tiếng rên hừ hừ hà hà, không phải hù òa hù òa. Định thần thêm chút nữa thấy phía trước có hai cái bóng đen nhấp nhổm trên hòn đá lớn. Cu Hà ngồi sụp xuống, nói cha tổ, ma cũng lẹo chắc như người, bèn len lén bò tới xem ma làm có giống người không. Ma đàn ông lên tiếng, nói em vẽ tầm bậy trên đá mần chi. Ma đàn bà cười hé he he, nói vẽ rứa cho anh nhớ, một phát hai chục cân gạo không phải chuyện chơi. Ma đàn ông cười hí hi hi, vỗ đít ma đàn bà cái bép, nói nhớ rồi nhớ rồi, thiếu hai chục cân nữa đầy hai tạ. Ma đàn bà nói khi mô trả, ma đàn ông nói troắt phát nữa đầy hai tạ rồi trả luôn.

Cu Hà nói cha tổ, hóa ra không phải ám hiệu biệt kích, cu Linh ngu vẫn hoàn ngu, rồi lặn một hơi tới sát hòn đá có hai người, đội nước đứng lên, nói giơ tay lên, hàng sống chống chết. Thì ra trưởng thôn với chị đóc Xấu. Trưởng thôn run bắn, nói ê ê đừng bắn đừng bắn, trưởng thôn đây trưởng thôn đây. Cu Hà nói trưởng thôn mà cũng làm bậy à? Trưởng thôn kéo quần lên, nói tau phải hy sinh cu tau để cứu vườn chuối hợp tác.

Có tiếng súng bắn cái đoàng phía hang Dơi, thêm một tiếng đoàng nữa, rồi đoàng đoàng, rồi tằng tằng tằng. Cu Hà vọt chạy liền. Cu Hà chạy tới nơi, thấy cu Linh liền túm lấy, nói răng rứa răng rứa. Cu Linh nói tui đưa dân quân lên đây bắt biệt kích. Vừa lúc súng bắn đoàng đoàng đoàng, tằng tằng tằng, tạch tạch tạch. Hai anh em nằm rạp. Cu Hà nói răng dân quân bắn lung tung rứa. Cu Linh nói biệt kích tàng hình, dân quân bắn mò, khi mô trúng đạn hắn mới hiện nguyên hình.

Cu Hà thở ra nhăn nhó, nói bắn rứa tốn đạn lắm, một viên bốn cân gạo, nãy giờ tốn cả tấn gạo rồi. Cu Linh nói chục tấn cũng không tiếc, thôn mình phải có bằng khen. Trong ánh đạn lửa, một bóng đen chạy vụt từ trong lòng hang ra, leo ngược lên mép trên cửa hang. Cu Hà nói rồi, biệt kích hiện nguyên hình, hắn chui vào lối thông ra sau núi đó. Rồi kéo cu Linh lại gần thì thầm, nói mi chạy đi kêu dân quân chặn lối ra sau núi. Tau giả đò đánh động cho hắn chui vào hang độc đạo, nhất định bắt được. Cu Linh vỗ tay cái bép, nói rồi, chết tui cũng lấy cho được bằng khen. Nói rồi vọt đi.

Cu Hà chạy vào hang, bám theo bóng đen, vừa chạy vừa la hét, nói trung đội một theo tôi, trung đội hai theo tôi, bắt lấy nó bắt lấy nó… cứ thế leo lên lối thông ra sau núi. Vừa chui lên đã thấy cu Linh nhảy cà tẩng, nói bắt được rồi bắt được rồi he he he. Cu Hà nói hắn mô hắn mô, cu Linh nói dân quân giải đi rồi. Hai anh em ôm nhau nhảy cà tẩng, nói dzê… bằng khen bằng khen, dzê… bằng khen bằng khen.

Có tiếng rú điên dại, nói ôi con ơi con ơi, mi bắt ba mi rồi. Anh em sững lại, trố mắt nhìn nhau. Cả hai tụt xuống hang thì thấy mạ cu Hà ngồi khóc rũ rượi. Hỏi ra mới biết tên biệt kích là ba của cu Hà. Ba cu Hà theo Pháp, làm lính cho quan hai Mondavi ở Thị trấn Ba Đồn. Năm 1950, khi cu Hà ba tuổi, bộ đội tấn công Thị trấn Ba Đồn, Mondavi bị bắt, ba cu Hà trốn được, chạy thẳng vào Nam. Mạ cu Hà không biết, tưởng chồng chết, thờ chồng cho đến giờ. Chẳng ngờ ba cu Hà làm biệt kích, nhảy dù xuống đây…

Cu Hà nghe xong rơi xuống đất, ngẩn ngơ như thằng mất hồn, nói rứa mà mạ giấu tui, lại còn giả đò làm ma đuổi tui ra khỏi hang nữa chớ. Mạ cu Hà ôm cu Hà nấc lên, nói ôi con ơi mi hăng say như rứa… mạ làm răng mà nói được. Cu Hà chạy rật rật về làng, gặp trưởng thôn, nói ba tui mô ba tui mô. Trưởng thôn ho một tiếng khạc một cái, nói thằng đó gián điệp biệt kích, ba bốn cái chi. Cu Hà quì rập đầu chảy máu trán, nói tui lạy trưởng thôn cho tui gặp ba tui, tui lạy trưởng thôn cho tui gặp ba tui. Trưởng thôn mắt trợn tay chỉ, nói câm mồm, còn nói nữa tau cho dân quân gô cổ liền. Cu Hà đứng ôm đầu giữa đường làng, nói ôi ba ôi, răng rứa ba ôi.

Tuần sau trưởng thôn dắt về một con trâu, nói huyện đội thưởng thôn mình. Rồi ra lệnh mổ trâu mừng công. Mọi người xúm lại trưởng thôn, người nói cho cu Hà cu Linh một đùi trâu, người nói cho cu Hà cu Linh cái bằng khen. Trưởng thôn nhấc cái điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.

the end he he.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét